શું કરું, શું ના કરું, આ જ તો હર વ્યક્તિની વ્યથા છે
બુદ્ધિના ખેલ એવા છે કે ખાલી દુવિધા ને દુવિધા છે
નિર્ણયોમાં પછી ગોટાળા છે, ગોટાળાને સુધારવા તરકીબો છે
જ્યાં અંતરમનનું સાંભળે છે, તો રસ્તા બધા આસાન છે
વ્યથા એવી સર્જાય છે, કે ત્રિપુરા સુંદરી ન ઓળખાય છે
જાગૃત મનની પહેચાન છે, કે ધીરજ જ સાચું મુકામ છે
ઐશ્વર્ય પાછળ સહુ કોઈ ભાગે છે, શું પોતે છે એ ન ઓળખે છે
સમુદ્ધમંથન પછી જ અમૃત મળે છે, એ જ તો વ્યાપક સત્ય છે
ગંભીરતાથી સોચે છે, જાણે એને જ બધું આવડ઼ે છે
મહેક જીવનની ખાલી વિશ્વાસ છે, એમાં જ પૂર્ણ સમર્પણ છે
- ડો. હીરા
śuṁ karuṁ, śuṁ nā karuṁ, ā ja tō hara vyaktinī vyathā chē
buddhinā khēla ēvā chē kē khālī duvidhā nē duvidhā chē
nirṇayōmāṁ pachī gōṭālā chē, gōṭālānē sudhāravā tarakībō chē
jyāṁ aṁtaramananuṁ sāṁbhalē chē, tō rastā badhā āsāna chē
vyathā ēvī sarjāya chē, kē tripurā suṁdarī na ōlakhāya chē
jāgr̥ta mananī pahēcāna chē, kē dhīraja ja sācuṁ mukāma chē
aiśvarya pāchala sahu kōī bhāgē chē, śuṁ pōtē chē ē na ōlakhē chē
samuddhamaṁthana pachī ja amr̥ta malē chē, ē ja tō vyāpaka satya chē
gaṁbhīratāthī sōcē chē, jāṇē ēnē ja badhuṁ āvaḍa઼ē chē
mahēka jīvananī khālī viśvāsa chē, ēmāṁ ja pūrṇa samarpaṇa chē
|
|